Chúng tôi bàn về cách đắc nhân tâm.Tôi tin chắc nếu cả ngũ quan của tôi mang tật, hoá ra vô dụng nữa thì tôi vẫn có thể sống với tinh thần, vì chúng ta trông bằng tinh thần, sống bằng tinh thần".Vô lý! Ông chính là người theo đạo vậy.Và bắt tôi mặc quần áo dài, rộng.Bỗng có cơn dông nổi lên, muốn phá tan cái lều vải của chúng tôi.Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm.Cô nhức đầu, đau lưng, dã dượi muốn đi năm liền, không ăn uống gì hết.Cứ tiếp tục như vậy hoài.Chúng tôi vô cùng kinh khủng.Dù ở chân trời góc bể, ngăn sông cách núi, cháu cũng ghi tâm tạc dạ rằng cô đã khuyên cháu gặp bất kỳ nghịch cảnh nào cũng luôn luôn mỉm cười, vui vẻ nhận nó như một kẻ trượng phu vậy".