Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc.Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….Chỉ biết mình mãi mãi lăn.Họ còn bất lực hơn nữa.Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm.Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.