Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa.Anh cũng không biết cuộc phỏng vấn sẽ đi tới đâu, vì thế anh ấy sợ.Chớ nên e dè và căng thẳng quá.Chàng trai từng nói chuyện với tôi qua điện thoại tách ra khỏi đám đông, chạy ào đến bắt tay tôi với một vẻ mặt đầy phấn khởi: Larry! Mọi người ai cũng háo hức.Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần.Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ:Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế).Không may hầm mỏ bị sập.Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington).