Có nhiều người cố nắm tay tôi để chia buồn.Điều đó cũng không lạ.Trong hai năm nay, tôi đã sửa chữa gần hết.và vui sống này chính để chỉ cho ta cái cách diệt những kẻ thù vô hình ấy.Chúng ta chỉ cầu sao cho mỗi người thành một bạn tốt, yêu mến đồng loại, chân thành và tận tâm trong tình thương yêu và trong hôn nhân.Tôi bèn bắt đầu "tốp lo" mỗi khi gặp điều gì ưu phiển bất mãn.Tôi không cần gì hết.Hồi nhỏ, xứ tôi đã phải thấy cảnh lụt: nước sông tràn ngập ruộng nương, tàn phá mọi vật.Nên đấm mõm nó năm ngàn Mỹ kim hay là bảo thẳng nó cứ việc làm tới, muốn ra sao thì ra? Dù quyết định cách nào thì kết cục cũng là tai hại.Mỗi lời ông thốt, được người ta chép liền vào sổ tay, gần như lời thiên khải vậy.