Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung.Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp.Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy.Câu chuyện có vẻ như vầy.Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân.Với đời người, ngắn lắm.Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.
