Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi.Nên cháu mới dám cãi như thế.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc.Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.