Khi lên 8 tuổi, ở trường tôi được phân công thực hiện dự án về lịch sử môn cờ vua.tôi xuất hiện chẳng có gì ấn tượng.Sau đó tôi so sánh điểm số của người may mắn và người không may với điểm số của người trung hòa.Người may mắn ra tay hành động nhằm mài dũa trực giác của mình.lời bình luận của anh cũng bộc lộ bản chất may mắn của cuộc đời anh: đó là may mắn chứ, bởi vì bạn có thể bị bắn vào đầu.người may mắn cũng thư giãn và điềm tĩnh hơn người không may, và điều này giúp họ để ý thấy những cơ hội tình cờ ở nhiều mặt trong cuộc sống của họ.Nghĩ ra càng nhiều giải pháp tiềm tàng càng tốt, cho dù chúng có ngốc nghếc hay lố bịch đến đâu.Tôi được mời tới California để trình diễn tại câu lạc bộ lừng danh của giới ảo thuật – lâu đài Magic Castle ở Hollywood.Wendy, một bà nội trợ 40 tuổi.cho họ biết lý do vì sao bạn muốn biết giờ cửa hàng đóng cửa; tại sao bạn muốn được chỉ tới nhà hàng kia; hoặc tại sao bạn dự tính đọc quyển sách đó.
