Vô lớp, Chíp đi thẳng về phía chỗ ngồi của mình và lấy vở ra gạo lại bài.Và bạn đừng bao giờ đặt câu hỏi mình có phải là người sáng tạo hay không mà hãy tự hỏi là cần những gì để sự sáng tạo của mình được phát huy tốt hơn.Thì ra là cô ấy… Đã lâu rồi mình không được nghe giọng nói đó, mình cảm nhận được hơi thở đó, vẫn nồng ấm như ngày nào.- Sao bạn lại ở một nơi tang tóc như vậy? Mùi Thịt Thối cười nói:Đừng tự ti nghĩ rằng mình sẽ bị trễ, vì dù đứa bạn của bạn có học trước bạn một hai năm đi chăng nữa nhưng có gì đảm bảo là lúc cuối đời nó sẽ sống thọ hơn bạn nhường ấy năm để tận hưởng thành quả đâu.Không dấu gì sư cô, con đã rất cố gắng trong tất cả mọi việc nhưng không bao giờ đạt được sự hoàn hảo trọn vẹn như mong muốn.ka… – Hùng “Năm Xị” góp vô.Đôi mắt mẹ Bông dịu lại đầy trìu mến.- Thằng bò! Ăn cỏ đi mày! Suốt ngày thơ với chẳng thẩn.“Huhm, chắc ba mẹ lại cãi nhau nữa đây, nhìn mặt ai cũng đằng đằng sát khí thế kia…” – Chip thầm nghĩ.
