Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh.- Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon.Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết.Đây là toán quân được các đoàn lữ hành trả tiền để bảo vệ cho họ.- Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế.Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh.- Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo.Mathon vào phòng ngủ của mình khệ nệ lôi ra cái hòm khá lớn, có chiều dài chừng một sải tay, được bọc trong tấm da heo màu đỏ và trang trí bằng những hình điêu khắc bằng đồng.Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái.Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí.