Ta biết rõ ta hiện đứng đâu.Điều gì đã không tránh được thì lo buồn làm gì?Trong cuộc tra cứu tâm lý những nhân vật hiện tại và quá khứ của Hoa Kỳ; tôi may mắn gặp được nhiều người đã biết cách "chuyển bại thành thắng".Mà người đời không chịu hiểu như thế.Vậy nếu những lời chỉ trích bất công làm cho ta buồn bực, chán nản thì đừng quên quy tắc này:Ngay bấy giờ tôi đã được biết chồng tôi là Hải quân trung tá Robert Raleigh Yates vô sự.Smith: hãy coi con số và xem xét lý lẽ - nếu có - của những lo lắng có vững chãi không.Nhưng chị John để ý nhảy lên la: "Anh John phải có ý tứ chứ! Anh không biết cắt thịt rồi!".Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này .Nhưng khi thành gia rồi thì làm sao nữa? Thì lời ước lại đổi làm: "Ước gì ta già được nghỉ ngơi".