Vậy là cô ghé vào cửa hàng.hận vì đã không kinh doanh bút bi! Bạn còn biết làm gì đây? Bạn đi mà giải thích với người đúng cuối hàng rằng họ hãy đến “muộn một chút”, và trong giấy hẹn của họ sẽ ghi: Thứ ba, lúc 3 giờ 15 phút, bốn thập kỷ sau!Tiềm thức chi phối suy nghĩ của bạn.Tôi cảm ơn anh vì lời khen ngợi, rồi tôi hỏi liệu anh ấy có muốn nghe một lời khuyên không.Tại sao bạn không mạnh dạn quẳng phứt cái lối trả lương tháng đơn điệu ấy đi và yêu cầu được thanh toán tiền công dựa trên hiệu quả công việc của bạn? Ồ, nếu không được thế thì sao bạn không tự mở công ty rồi làm việc cho chính bạn? Khi đó, bạn sẽ biết chính xác giá trị bản thân thông qua những con số lợi nhuận mà bạn tạo ra”.Tôi luôn đặt ra nguyên tắc là phải học hỏi từ những bậc thầy thật sự trong lĩnh vực của họ – không phải những người tự xưng là chuyên gia, mà là những người có thể dùng kết quả để chứng minh lời nói của họ.Hãy để ý rằng tôi nói họ chơi trò đóng vai nạn nhân, tôi không nói họ là nạn nhân.Vâng, tất nhiên, tôi cũng nghe được những chuyện tương tự, nhưng thật ra việc đó hiếm hoi đến mức báo chí cứ bàn luận mãi về chúng như một vấn đề thời sự nóng hổi, khiến bạn có cảm giác rằng tất cả người giàu có đều làm giàu bằng những cách không trung thực.Có lần một học viên của tôi, Emma, kể cho tôi nghe câu chuyện của cô.Natalie chi tiêu nhiều đến mức cô không thể thanh toán cho những nhu cầu thiết yếu nhất.