Rồi con nhớ không? Tối đến, trong khi cha đọc sách, con rón rén vào phòng giấy cha, vẻ đau khổ lắm.Các bạn chắc đã đoán được.Vậy tôi xin để ông tự ý định đoạt xem cuốn tổng mục nên bỏ đi, hay nên tái bản và chúng tôi sẽ cải cách theo lời khuyên của ông.Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ.Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.Quy tắc đó là: Làm sao cho người khác thấy vui sướng mà làm công việc bạn cậy họ.Trước khi tới thăm ông, tôi tình cờ được hay rằng ông mới ký một tấm chi phiếu một triệu mỹ kim, rồi sau khi hủy bỏ đi, vì không cần xài tới, ông đem đóng khung lại, giữ làm kỷ niệm một vật hiếm có.Nay ta thử tìm cách sửa chữa bức thư đó cho hợp hơn.Ông nói trong một bức thư: "Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ".Thiệt là nhã nhặn và lịch thiệp!
