Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối."Họ keo bẩn lắm, vô phương kể.Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".Thiệt vậy, trong gần một phần tư thế kỷ, bà Lincoln rút dần mạch sống của đời ông bằng cách khích bác, gây lộn, giày vò, đay nghiến ông.Thiệt là một cuộc đâm chém vô lý và vô ích.Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được.Cô này lấy lòng tôi, có lẽ quá khen tôi một chút, nhưng tôi thích như vậy.Nhờ trí nhớ kinh dị đó mà Jim Farley đi cổ động đắc lực cho ông Franklin D.Ông Smith, mời ông ngồi xuống.
