Như thể kéo một con vích lên bờ.Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ.Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này.Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên.Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng.Bạn muốn về nhà viết quá.Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném.